Bà mẹ bị bại liệt lưng tôm bất chấp tính mạng mong con chào đời khỏe mạnh và thành quả đẫm nước mắt

  • TAGS

Chị Đỗ Thị Trúc Mai (28 tuổi, hiện đang sống tại Campuchia) vừa mới trải qua những ngày tháng vô cùng khó khăn để được làm mẹ. Không giống những người khác, từ nhỏ chị đã bị bại liệt, di chuyển khó khăn. Chị Mai chia sẻ với Emdep.vn: “Từ lúc mới sinh do gia đình nghèo không có tiền đi bệnh viện nên mẹ tôi chọn sinh ở nhà, mà lúc đó nhà đi thuê nên không được tiêm thuốc ngừa. Khi tôi được một tháng tuổi thì có cơn sốt bại liệt và bị co giật. Sau cơn bệnh thì tôi không thể đi lại được luôn, đến giờ cũng được 28 năm rồi.”

Để đươc làm mẹ, các bà mẹ khác phải chịu một thì chị Mai phải chịu khó khăn mười do di chuyển khó khăn và sức khỏe yếu. Chị Mai nhớ lại: “Khó khăn và áp lực lớn nhất của tôi là phải ngồi xe lăn, thêm nữa do bị tật ở đốt sống lưng nên nhiều lần bác sĩ và chồng khuyên ngăn về việc mang thai có thể ảnh hưởng đến tính mạng cả cả hai mẹ con. Chồng tôi dự định không có con đâu, sợ tôi cực khổ khó khăn. Lúc đó tôi chỉ khóc và năn nỉ, chỉ muốn có đứa con để thủ thỉ thôi. Ban đầu thì chồng tôi nói hai đứa đang khó khăn nên chưa muốn có, cưới nhau được một năm rưỡi gì thì tôi mới có em bé và xin mãi chồng mới chịu.”

Chia sẻ về quãng thời gian mang thai đẫm nước mắt nhưng vô cùng hạnh phúc, chị Mai nói: “Lúc tôi mang bầu mấy tháng đầu bị "hành" dữ lắm luôn, nôn không thể tả chỉ mong qua khỏi ba tháng đầu mà ai ngờ kéo dài tới sáu tháng rưỡi. Lúc đó tôi phải nhập viện liên tục vì đau dạ dày do ăn không được mà nôn nhiều. Do cái lưng tôi bị cong nên khi mang thai bé nằm một bên tay phải, bụng to mà không giống người khác, nghiêng về một bên nhìn lạ lắm tôi cũng mới thấy lần đầu.

Trong khoảng thời gian mang thai chị Mai luôn có chồng và gia đình ở bên cạnh động viên, chia sẻ. Đây cũng chính là nguồn động lực to lớn giúp chị có thêm sức mạnh. Chị cho hay: “Do tôi không thể đi lại được nên cực kỳ khó chịu, chỉ ngồi trên xe quanh quẩn trong nhà thôi. Nhưng được cái tôi may mắn có người chồng kém bốn tuổi mà rất yêu thương và thấu hiểu. Nhiều khi thấy tủi thân buồn rồi lo lắng sau này không biết sinh bé rồi chăm sóc bé như thế nào. Nhưng những lúc đó chồng luôn bên cạnh an ủi và chở đi chơi.

“Lúc được 5 tháng tôi  đi siêu âm và bị hoảng hồn vía vì bác sĩ nói chỉ thấy có 1 bên cánh tay. Lúc đó tôi suy sụp dữ lắm nhưng sau 30 phút kiểm tra bác sĩ nói bé có đây đủ tứ chi và khoẻ mạnh nên tôi mừng lắm vì sợ con sẽ bị mẹ làm ảnh hưởng!chị Mai nói.

Không có nhiều sự lưa chọn như các bà mẹ khác, ngay từ những ngày đầu mang thai bác sĩ đề nghị chị đẻ mổ vì không thể sinh thường được. Vượt qua khoảng khắc sinh tử ấy chị Mai bồi hồi kể lại: “Lúc chuyển dạ lên tới bàn mổ bác sĩ thấy cái lưng “tôm” cong quẹo của tôi không chịu mổ vì không có chỗ gây tê mang cứng. May thay cả phòng mổ và ekip đã cố gắng hết sức dù hy vọng rất thấp. Lúc bác sĩ rạch một dao tôi đau quá ngất đi nên phải chích thuốc mê, khi tỉnh dậy lại bị co giật thuốc nhưng mà cuối cùng được nghe tiếng khóc của con thấy hạnh phúc hơn tất thảy.”

Những tưởng chị sẽ được hưởng niềm hạnh phúc vượt qua được cửa sinh tử đón con chào đời khỏe mạnh, nhưng chị Mai vẫn có những nỗi buồn, nỗi tủi hờn khi không thể tự tay mình chăm sóc con như bao bà mẹ khác. Chị tâm sự: “Nhiều lúc nghĩ buồn lắm vì người mẹ nào chẳng muốn được tự tay chăm con mình, chỉ ước được ẵm con tắm cho con mà tôi không thể chăm sóc bé được. Mọi việc đều phải nhờ mẹ tôi và chồng chăm sóc tắm cho bé.

Mặc dù trong thời trang mang thai ăn uống và sinh hoạt khó khăn nhưng trộm vía bé sinh ra nặng 2,9kg và lớn lên khỏe mạnh không quấy khóc. Ngày bé chào đời, chị Mai và chồng chọn đặt tên con là An Nhiên với hi vọng bé lớn lên khỏe mạnh và may mắn, không phải trải qua tuổi thơ buồn bã đầy tủi hờn. Mong con khôn lớn sống có ích cho xã hội và có một cuộc sống an nhiên không ưu phiền.

Với mong muốn mang lại hi vọng cho các bà mẹ khác cũng đang khát khao giống như mình chị Mai nhắn nhủ: “Tôi rất vui và hạnh phúc khi trong đời này vẫn được hưởng thiên chức làm mẹ. Hi vọng các bà mẹ khác có cùng cảnh với tôi không bao giờ bỏ cuộc bởi cuộc sống này còn nhiều niềm vui và hạnh phúc đang chờ đón.

Thương Thương

KhamPhaMai.com